Đọc bài viết về "Ảo giác xe đi lùi - bệnh thường gặp của tài xế" tôi nhớ lại cảm giác này mà vẫn thấy sợ.
Hồi mới lấy "con xe cỏ", đi làm về khi trời nhá nhem tối. Hôm đó trời mưa phùn, hơi lạnh, cửa kính xe bị mờ nhoè, không biết làm sao cho khô nhanh tôi lóng ngóng, quơ vội cái khăn giấy lau vội trong ngoài kính. Lên xe nổ máy đi, ra đến đường thì gặp giao thông tắc nghẽn. Ôtô nối đuôi dài, rất nhiều xe máy chen chúc nhau, luồn lách mọi hướng.
Tôi nhích từng chút, hết phanh rồi nhả, mỗi lần phanh lại nhìn xe trước có cảm giác như xe mình bị trôi. Tôi chỉ sợ lùi vào xe sau, cảm giác hoảng loạn, lo sợ, mồ hôi vã như tắm trong khí trời se lạnh. Hết phanh tay rồi lại phanh chân, ấn nhả phanh liên tục. Sự luống cuống khiến tôi chỉ muốn bỏ xe giữa đường đi về hoặc ước có ai đó lái hộ về giúp.
Một lần khác, tình huống này đến khi kính xe còn mờ sương, tôi lại lúi húi lau gương. Trong khi, đó các xe ở sau ấn còi dồn dập làm tôi càng hoảng, mất bình tĩnh vì tưởng xe mình đang lùi vào đầu xe sau.
Đi một quãng đường khoảng 5 km mất hơn 2 tiếng đồng hồ, về đến nhà tôi vẫn có càm giác tim đập chân run. Tôi mở Google tìm hiểu ngay nguyên nhân có phải xe bị lùi không và cách khắc phục hiện tượng sương kính xe để an toàn hơn cho những lần sau.
Thật ra, ngay kể cả gặp trường hợp chẳng may xe phía trước có bị trôi lùi, mong các tài xế khác bình tĩnh, không nên vội vàng ấn nếu có ấn còi báo hiệu thì chỉ nên nhẹ nhàng đừng quá dồn dập. Những lái mới chưa nhiều kinh nghiệm, phản xạ sẽ kém hơn, trong trường hợp này càng không nên giục giã sẽ khiến họ mất bình tĩnh mà gây ra hậu quả khôn lường.
Độc giả Michael Tee